Mạnh Tử: Tư tưởng và sách lược
Tác giả: Tri Tuệ
Ký hiệu tác giả: TR-T
DDC: 181.112 - Triết học Khổng Tử
Ngôn ngữ: Việt
Số cuốn: 1

Hiện trạng các bản sách

Mã số: 335MC0006363
Nhà xuất bản: Cà Mau
Năm xuất bản: 2003
Khổ sách: 19
Số trang: 231
Kho sách: Thư Viện Mân Côi
Tình trạng: Hiện có
» Thêm vào danh sách tác phẩm yêu thích
Lời mở đầu 5
Phần 1: Người nêu ra tính thiện luận sớm nhất 9
Phần 2: Nhân tính vì sao trở nên ác 15
Phần 3: Đáng buồn cho người không biết cầu thiện 19
Phần 4: Mọi người đều có thể trở thành cua Ngiêu, vua Thuấn 22
Phần 1: Thân thế của mạnh tử 27
Phần 2: Du thuyết các nước chư hầu 32
Phần 1: Đức Nhân là gốc của lập thâ và lập quốc 39
Phần 2: Trọng lợi khinh nghiac là nguồn gốc của tai họa 49
Phần 3: Nhân nghiac chiến tháng tà ác 56
Phần 1: Quân tử phải đặt tâm ở nhân và lễ 61
Phần 2: Trưởng thành từ trong gian khó 64
Phần 3: Người quân tử tu thân mà yên thiên hạ 69
Sai lầm thứ nhất: Tìm cách thoái thác trách nhiệm 77
Sai lần thứ hai: làm được mà không chịu làm 82
Sai lầm thứ ba: Lấy sự yêu ghét chủ quan phá hoại pháp độ 85
Sai lầm thứ tư: Hành động xa rời mục tiêu 88
Sai lầm thứ năm: Dùng tiểu nhân tiểu huệ lấy lòng từng người 92
Sai lầm thứ sáu: Thiếu cảnh giác với kẻ xấu ở bên cạnh 94
Sai lầm thứ bảy: Thích vạch khuyết điểm của người khác 98
Sai lầm thứ tám: Đưa ra quyết sách trễ nải 101
Sai lầm thứ chín: Trách người nặng, trách người nhẹ 103
Sai lầm thứ mười: Thích sử dụng người tầm thường làm thuộc hạn 105
Phần 1: Dân là gốc của nước nhà 108
Phần 3: Chăm lo cuộc sống của dân 121
Phần 1: Yêu có thứ bậc, thân tình là trọng 130
Phần 2: Thờ vua và thờ cha mẹ vốn không khác nhau 135
Phần 3: Sức mạnh dựa trên quan hệ đạo đức luân lý 140
Phần 4: Đề phòng bị rạn nứt sợi dây gắn bó tình cảm 147
Phần 1: Chiêu mộ người tài phải có thành ý 153
Phần 2: Phải giỏi nhận ra nhân tài và tuyển dụng nhân tài 163
Phần 3: Sử dụng nhân tài hợp lý 171
Phần 4: Thấu rõ tâm lý của người từ chức 181
Phần 1: Thuận thiên giả tồn, nghịch thiên giả vong 187
Phần 2: Suy tính lợi hại, xử lý biến thông 191
Phần 1: làm bề tôi phải trọng đạo bề tôi 196
Phần 2: Bề tôi không có đạo đức sẽ hại vu, hại dân 204
Phần 3: Bản thân không ngay, không thể sửa ngay người khác 211
Phần 4: Người quân tử không cầu quan bằng con đường bất chính 216